SCP-3812 - Giọng Nói Đằng Sau Ta
▸ Tác phẩm khác cùng tác giả ◂
{$comments2}
C.H.T.G.
{$doesthisfixthebug}
Nghiêm cấm truy cập trái phép.
Quy Trình Quản Thúc Đặc Biệt: SCP-3812 chỉ mới được quản thúc một phần.1. Xem tóm tắt đề xuất quản thúc bên dưới để biết thêm chi tiết.
Tóm tắt Đề Xuất Quản Thúc Cấp-Keter2: SCP-3812 phải được giám sát mọi lúc bởi Đội Đặc Nhiệm Cơ Động Ganymede-66 "Hiệp Sĩ Ánh Sao", những thành viên của đội phải giữ khoảng cách 5km khỏi khu vực xung quanh SCP-3812. Mọi hành động từ Đội Trưởng của ĐĐNCĐ GY-66, liên quan đến nghiên cứu viên của Điểm-86, đều được cho phép ở bất kỳ khía cạnh nào để hỗ trợ trong việc quản thúc SCP-3812. Phải cực kỳ cẩn trọng để không bị phát hiện bởi SCP-3812.
Nỗ lực quản thúc hiện tại tập trung vào việc giảm tối thiểu ảnh hưởng của SCP-3812 lên các trung tâm dân cư, và cũng như việc nghiên cứu toàn bộ giới hạn khả năng dị thường của SCP-3812 nhằm thiết lập một quy trình quản thúc toàn diện hơn. Đội Cảnh Vệ Thông tin phải giám sát mọi hình thức phương tiện truyền thông nhằm ngăn chặn kiến thức về sự tồn tại của SCP-3812 lan truyền rộng rãi.
SCP-3812 sở hữu khả năng ảnh hưởng thực tại một cách chủ động, thù địch và dị thường. SCP-3812 có thể biến đổi các sự kiện trên khắp mọi dòng thời gian3 nhằm ngăn chặn các nỗ lực quản thúc nó. Do bản chất của sự biến đổi thực tại kể trên, các nạn nhân bị ảnh hưởng bởi khả năng của SCP-3812 khó có khả năng biết rằng mình bị ảnh hưởng bởi đối tượng này. Cũng có khả năng cao rằng hầu hết những nạn nhân này đã bị xóa bỏ khỏi thực tại do bị ảnh hưởng bởi khả năng của SCP-3812, tuy những nỗ lực tìm hiểu về những lần mà các sự kiện kể trên xảy ra đều chỉ là suy đoán.
Mô tả: SCP-3812 là một thực thể biến đổi thực tại. Do sự ảnh hưởng âm ỉ của SCP-3812 lên thực tại, việc mô tả SCP-3812 một cách chính xác là gần như bất khả thi. Hiện tại, tất cả những gì được biết là SCP-3812 từng là Sam Howell, một người Mỹ gốc Phi bình thường, người này được tin là đã mất vào năm 1996. Vào một thời điểm sau cái chết của đối tượng, SCP-3812 đã được nhìn thấy trỗi dậy từ nấm mồ của mình rồi biến mất. SCP-3812 đã bị đưa vào tầm ngắm của Tổ Chức sau khi sự hiện diện của nó gây ra sự đổ sụp một phần của một tòa chung cư tại Warsaw, Ba Lan. Do khả năng dị thường của mình, nhân dạng của SCP-3812 biến đổi rất thường xuyên, làm việc theo dõi nó cực kỳ khó khăn. SCP-3812 hiện đang cư ngụ tại 26°26’49”Nam 137° 56’27”Tây vượt Nam Thái Bình Dương.
SCP-3812 có biểu hiện của bệnh tâm thần phân liệt tột độ Eigenmann-Veitor4, cụ thể: hoang tưởng cực độ, lo lắng, điên/trầm cảm mức độ cao, không có khả năng nhận biết thế giới xung quanh, mất khả năng phân biệt hư ảo và đời thực, mất khả năng phân biệt người sống và người chết, mất khả năng kiểm soát cảm xúc, nghe thấy những giọng nói không tồn tại, thấy những thứ không tồn tại, cảm nhận hoặc trải nghiệm những kích thích không tồn tại, vân vân5.
Hai mươi năm kể từ lúc SCP-3812 được phát hiện, những triệu chứng này ngày càng trầm trọng hơn. Ban đầu, SCP-3812 có thể trả lời những câu hỏi và tìm kiếm sự trợ giúp từ những nghiên cứu viên của Tổ Chức. Dần dần, SCP-3812 tự thu hẹp và cách ly bản thân, cuối cùng hoàn toàn mất khả năng phản ứng và bắt đầu hành xử theo những cách rất thất thường, khó lường. Hiện tại, SCP-3812 không thể phân biệt được chính xác thế giới xung quanh mình, và thi thoảng6 biến đổi thực tại để xóa bỏ sự khác nhau giữa những thứ mà bản thân cảm nhận. Vì lý do này, việc xác định thực tại bị sửa đổi như thế nào là gần như bất khả thi, chỉ có thể xác định được những lần SCP-3812 không biến đổi thực tại thành những "biến đổi sạch" và khi nó để lại những manh mối ở thực tại7 và khi nó để lại những manh mối ở thực tại.
Việc quản thúc SCP-3812 bên trong bất kỳ loại buồng quản thúc nào là hoàn toàn bất khả thi. SCP-3812 sẽ điều chỉnh thực tại nhằm loại bỏ các biện pháp quản thúc, hoặc dịch chuyển bản thân đến vị trí khác, gây nên trở ngại lớn cho công cuộc quản thúc. SCP-3812 dường như chống lại các nỗ lực quản thúc một cách bị động. Ngay cả khi bị tấn công bất ngờ, thuốc an thần và thuốc lú không có tác dụng lên SCP-3812 vì nó sẽ biến đổi thực tại để loại bỏ hoặc tiêu diệt những mối hiểm họa cho bản thân hoặc những tác nhân kìm hãm chuyển động của nó.
Qua thời gian, diện mạo của SCP-3812 dần trở nên phi nhân tính hơn, và hiện tại nó chỉ gần giống dạng người và thi thoảng hiện diện với nhiều hình dạng khác nhau. Ngoài ra, SCP-3812 còn gây ra những hiệu ứng dị thường âm ỉ lên thực tại xung quanh, cụ thể là những nhiễu loạn không thời gian xung quanh thực thể. Những nhiễu loạn này đôi khi đi kèm theo những vụ nổ hung bạo, gây ra sự dịch chuyển hoặc hư hại đáng kể lên không gian và thời gian xung quanh. Tuy SCP-3812 thường dễ bảo và bâng quơ, những sự biến đổi thất thường của nó thường sẽ cực kỳ nguy hiểm đối với những sinh vật xung quanh, và có thể gây ra sự hủy diệt trên quy mô lớn nếu không sớm bị quản thúc.
SCP-3812 giữ hình dạng hiện tại ở địa điểm hiện tại của nó vào ngày 19 tháng 7, 2015.
Phụ lục 3812.1: Thẩm vấn
Ghi chú: Đoạn thẩm vấn sau là một đoạn trích từ cuộc thẩm vấn của SCP-3812 vào năm 1999. SCP-3812 đã từng chịu sự quản thúc bởi nhân sự Tổ Chức và được thẩm vấn tại Điểm-17, nơi nó đã nhận được sự chữa trị cho căn bệnh tâm thần của mình.
[BẮT ĐẦU BẢN GHI]
Ts. Quint: Kể tôi nghe, hôm nay anh thấy thế nào rồi.
SCP-3812: Khó chịu. Lo Lắng.
Ts. Quint: Anh có thể kể cho tôi tại sao chứ?
SCP-3812: Có, ừm, ừm, giọng nói. Như thường lệ, Những thứ tôi thấy, ông biết mà. Như thường lệ.
Ts. Quint: Có vấn đề gì ư?
SCP-3812: Tôi chỉ… những thứ tôi thấy không biến mất. Có rất nhiều bọn chúng. Khác lạ… Tôi biết tôi nghe điên, nhưng có vẻ như tôi đang nói đến hàng chục người cùng một lúc ấy, và tăng lên mỗi ngày. Nó… (ngập ngừng) nó đau lắm, tệ lắm. Tôi biết tôi điên mà, xin lỗi tiến sĩ.
Ts. Quint: Không sao cả, anh không bị điên. Chúng tôi chỉ đang giúp anh khỏe lên thôi.
SCP-3812: Tôi… Tôi không chắc là ông muốn đâu. Tôi cũng không nghĩ là ông có khả năng giúp đâu. Theo tôi biết, ông không giúp ích.
Ts. Quint: Biết cái gì? Ở đâu?SCP-3812: Nghe sẽ điên đây, thật đấy, nhưng tôi có thể- tôi có thể thấy những gì ông nghĩ. Tôi biết ông đang sợ. Ông sợ những điều tôi có thể làm, và tại nơi đây trong vài phút tới, ông sẽ… Tôi không thể nào loại bỏ những thứ này khỏi đầu mình, làm thế nào để xóa bỏ suy nghĩ này, thậm chí nếu tôi làm được. Tôi không nghĩ hắn làm được đâu.
Ts. Quint: Hắn là ai?
SCP-3812: Ông… Không, ông không thể thấy hắn đâu. Tôi thì có. Tôi nghĩ hắn đã từng ở trên chúng ta ở một lúc nào đó, nhưng bây giờ hắn đang ở dưới tôi. Vâng, tao thấy mày ở đó. Tao không biết mày đã làm gì tao, nhưng tao đang cực khổ lắm rồi đó anh bạn. Nếu mày có thể nào tìm ra cách nào đó thì tốt biết mấy, nhưng tao dần mất kiểm soát bản thân rồi. Tao sợ lắm chứ. Mày phải làm gì đó chứ anh bạn. Mày phải giúp tao chứ. Làm ơn, chúa ơi làm ơn.
Ts. Quint: Anh đang nói chuyện với ai-
SCP-3812: Không quan trọng nữa (Ngập ngừng) Tôi cần-
SCP-3812 ngay lập tức biến mất.
[KẾT THÚC BẢN GHI]
Phụ lục 3812.2: Bản sao từ Văn Phòng của Tiến Sĩ Yamamara về tài liệu ngày 21/09/2015 "Báo cáo về Hành Vi Bất Ổn của SCP-3812 và hệ lụy từ Mối Hiểm Họa Tồn Vong"
Từ Văn Phòng của Tiến Sĩ Kari Yamamara
Tôi không thích việc nghiêm trọng hóa vấn đề cho lắm, nên các vị phải tin tôi khi tôi tuyên bố rằng SCP-3812 là dị thể nguy hiểm nhất hành tinh, và có thể là của cả vũ trụ. Tôi biết nhiều đồng nghiệp sẽ chỉ trích tôi khi tôi nói ra điều này, và bản thân tôi cũng đã từng chối bỏ tuyên bố này nhiều lần, nhưng chúng ta có rất nhiều chứng cứ để chứng minh cho tuyên bố này. Và điều này không tốt lành gì ở bất kỳ khía cạnh nào cả.
Khi James Caldmann và Carlos Rzewski đề xuất thang đo Hume (thang đo thực tại, nói ngắn gọn là đơn vị chỉ độ lệch khỏi thực tại của một thứ gì đó, giải thích thêm ở phần comment) như một biện pháp khắc chế sự biến đổi thực tại, họ đã cứu Tổ Chức. Những thực thể biến đổi thực tại luôn là một trở ngại lớn đối với chúng ta, những thứ mà chúng ta dường như không thể đánh bại. Làm sao mà ta có thể đánh bại thứ có thể xóa bỏ sự tồn tại chúng ta chỉ với một nốt nhạc? Nhờ vào tiến sĩ Scranton, chúng ta đã có Neo Hằng Thực, nhưng chúng chỉ hoạt động một cách nửa vời và gần như vô dụng ở những trường hợp khác. Chúng ta không biết chúng hoạt động ra sao, và cho tới tận bây giờ chúng ta vẫn chưa biết cách vận dụng chúng một cách hiệu quả.
Việc này đã thay đổi khi ta bắt đầu biết cách đo lường thực tại và so sánh nó với mức nền. Chúng ta đã hiểu ra rằng neo hằng thực có thể được điều chỉnh mức độ, và không phải cái neo nào cũng giống nhau. Phát hiện này như là của trời trao dành cho những thành viên đang nghiên cứu khoa học tồn vong, và rồi những Lục Thể không còn đáng sợ như trước nữa..
Tôi nhắc lại tất cả những thứ này để làm nền tảng cho những gì tôi sắp nói tiếp theo; thiết bị của chúng ta không thể nào định hình được SCP-3812. Không phải do lỗi của máy móc; chúng tôi đã thử lại cả ngàn lần và kết quả vẫn thế. Cũng không phải là lỗi người dùng; chúng tôi đã kiểm tra và nghiên cứu hàng nghìn giờ những ghi chép của mình, và tất cả đều không có vấn đề gì. Ta đã kiểm tra và xác minh kết quả này vô số lần trong thời gian qua, và kết quả vẫn không thay đổi.
Tới thời điểm này, ta có thể nói nó chỉ có thể rơi vào một trong ba trường hợp, và không có cái nào là tin tốt cả. Giả thuyết đầu tiên là SCP-3812 có mức Hume cực kỳ thấp, thiết bị của chúng ta, những thứ tồn tại ở mức Hume sàn cao hơn nhiều so với nó sẽ không thể phát hiện được. Vấn đề ở chỗ là nó sẽ tạo ra một chân không giả; trước giờ chúng ta đã đặt giả định rằng mức Hume sàn của chúng ta là mốc nhỏ nhất. Vậy thì việc này đồng nghĩa với việc có tồn tại mốc Hume nhỏ hơn nữa là mức sàn. Nếu thế, thì việc này sẽ tạo ra một vấn đề hoàn toàn khác.
Giả thuyết thứ hai là SCP-3812 tồn tại ở một giá trị Hume cao hơn tất cả những gì chúng ta từng thấy. Và việc này rất tệ, vì chúng ta đã từng đo đạc nhiều dị thể ở mức độ thần thánh và vẫn có thể đo được chỉ số của chúng. Nói là vậy, nếu thứ gì đó có mức Hume cao đến nỗi nó không thể đo đếm được bởi thiết bị của ta thì có lẽ nó đã hủy diệt chúng ta rồi. Và vì SCP-3812 chưa làm vậy, giả thuyết này không có khả năng xảy ra.
Giả thuyết cuối cùng là cái tệ nhất. Giả thuyết này nghĩa là SCP-3812 không thể được đo đếm bằng thang đo Hume, vì nó đang làm thứ gì đó khác hoàn toàn. Cơ sở cho khả năng bẻ cong thực tại của nó không khớp với bất kỳ thứ gì mà chúng ta đã đối mặt. Scranton suy đoán8 rằng có thể có những chiều không gian của thực tại khác nhau, những mức độ thao túng vũ trụ trên quy mô lớn. Điểm khác nhau giữa chúng tương tự như việc thao túng một hòn đá bằng tay không và việc thao túng một hòn đá bằng một quả bom nguyên tử. Ông gọi những thứ bị thao túng, những hòn đá là "góc nhìn", và giả định rằng những góc nhìn này được chồng lên nhau, mỗi góc nhìn tạo nên góc nhìn bên dưới nó, và tương tự cho tới khi chúng ta xuống tới điểm chết ở đáy của những góc nhìn.
Nếu thật là vậy thì SCP-3812 là một Lục Thể ở một trật tự cao hơn nhiều, chúng ta chết là cái chắc. Chỉ tính riêng sức mạnh kiểm soát mọi mặt, mọi nhận thức trên từng khía cạnh của tất cả mọi thứ chúng ta biết rơi vào tay của một kẻ bị tâm thần hết thuốc chữa. Quả là một phép màu khi mà điều đó chưa xảy ra, thậm chí là vô ý cũng chưa. Theo những gì chúng ta biết thì ta không thể giết nó, nên chúng ta chỉ có thể đợi đến khi nó chết vì già (nếu nó có thể) hoặc vờ như chúng ta kiểm soát nó ở một mặt nào đó cho đến khi nó xé nát vũ trụ của chúng ta ra như là việc cho cả vũ trụ này vào một cái máy nghiền siêu ngân hà.
Thật mà nói, có lẽ việc nó bị điên tốt hơn cho chúng ta. Nó không có khả năng hiểu được những gì nó có thể làm với chúng ta. Nó chỉ hành động một cách ngẫu hứng, và thi thoảng đổi vài thứ để hợp với những suy nghĩ ngẫu hứng đó. Nhưng vì nó hoàn toàn cô lập bản thân, những thay đổi này chỉ diễn ra xung quanh nó. Thử tưởng tượng là một ngày nào đó nó nghĩ là nó không thích khái niệm của sự cảm thông, và đột nhiên mọi sự cảm thông đều biến mất khỏi thực tại. Chúng ta có bằng chứng cho việc điều tương tự đã xảy ra rồi. Những dòng chữ rời rạc và những nhân chứng có trí nhớ nửa vời, tất cả đều hợp lý với một biến đổi thực tại "bẩn". Rất có thể một khái niệm đã từng tồn tại vào những năm 1980, hay thậm chí lớn hơn như một cảm xúc đã biến mất khỏi thực tại. Một khái niệm, xóa sổ khỏi thực tại và toàn bộ nhận thức của tất cả thể sống, dễ dàng như việc quét một con bọ ra khỏi kính chắn gió.
Tóm gọn lại tất cả, tôi đề xuất rằng chúng ta nên giải quyết vấn đề này nhanh chóng. Cứ mỗi giây chúng ta không nghĩ ra được cách vô hiệu hóa SCP-3812, chúng ta sẽ có một giây tiến gần hơn đến việc SCP-3812 hoàn toàn bị cô lập khỏi nhận thức bản thân và kết thúc bằng việc tất cả chúng ta bị ném vào một máy nghiền đa vũ trụ.
Xin hãy giữ liên lạc. Gọi cho văn phòng tôi nếu các vị cần thêm bất kỳ thứ gì. Dò bất kỳ manh mối nào có thể, và giữ liên lạc với người khác. Chúng ta sẽ họp bàn về vấn đề này sớm thôi.
-K. Yamamara
Phụ lục 3812.3: Trích từ "Bản sao từ Văn Phòng của Tiến Sĩ Yamamara về tài liệu ngày 21/09/2015 "Báo cáo về Hành Vi Bất Ổn của SCP-3812 và hệ lụy từ Mối Hiểm Họa Tồn Vong", Trang 194, "Cấp-PK "Tất-Cả-Trong-một" "Sự kiện Đa Tồn Vong"
Một thực thể hay thế lực không gian siêu hình sở hữu năng lực cấp cao sẽ nhìn xuống thực tại chúng ta như cách chúng ta nhìn nhận thực tại của một nhân vật trong truyện tranh. Và ta có thể điều chỉnh cốt truyện chỉ với việc kể nó bằng cách khác. Tương tự vậy, thực thể cao cấp này có khả năng thay đổi hiện thực không chỉ ở một thực tại, mà định nghĩa của thực tại nói chung, biến đổi quy luật, nền móng và thay đổi tất cả những khía cạnh căn bản của thực tại mà không đổ một giọt mồ hôi.
Tại hội nghị cấp cao năm 2015 của Tổ Chức về Hiểm Họa Tồn Vong, Tiến sĩ Darius St. John đưa ra giả thuyết rằng một thực thể như vậy nếu bị giới hạn bởi trí thông minh của con người mà không có sự thay đổi để nhận biết được những thực tại cấp cao hơn sẽ chịu tác động của việc bị áp đảo nhận thức bởi những "góc nhìn". Thực thể này, khi đối mặt với sự áp đảo góc nhìn, có thể sẽ tự điều chỉnh lại tất cả những thực tại khác thành thứ gì đó mà bản thân có thể nhận biết được. Hậu quả mà việc này gây ra cho những thực tại có mức năng lượng thấp là một thảm họa; khi mà nhiều thực tại bị nén lại với nhau thành một thực tại tồn tại ở cùng một không gian siêu hình, chúng sẽ không bị hủy diệt ngay lập tức, mà tệ hơn là chúng sẽ hòa trộn với nhau một cách hỗn loạn và không thể miêu tả đến mức toàn bộ nhận thức nói chung sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức, thực tại vật lý bị dồn nén và nhiễu loạn đến nỗi mọi ranh giới giữa những thực tại sẽ biến mất hoàn toàn.
Trạng thái hỗn loạn của vạn vật, được miêu tả là "Đa Tồn Vong", là trọng tâm trong đề xuất của Tiến sĩ St. John về Viễn Cảnh Cấp-K mới. Viễn cảnh Cấp-PK "Tất-Cả-Trong-một" "Viễn cảnh Đa Tồn Vong". Đề xuất này đã bị từ chối, do viễn cảnh được đặt ra hoàn toàn chỉ là suy đoán và để sự kiện trên xảy ra đều bị quá nhiều yếu tố bất khả thi ngăn cản.
Phụ lục 3812.4: Ghi chép về những Sự kiện Biến đổi của SCP-3812
Ghi chú: Ghi chép sau bao gồm những sự kiện đã xác nhận về những lần SCP-3812 biến đổi thực tại ở một mặt nào đó. Do bản chất của những biến đổi này, khả năng mà những sự kiện này đã từng xảy ra đều đã được ghi chú, cùng với đó là mức độ nghiêm trọng của những biến đổi này. Đáng chú ý, ghi chép này vẫn chưa hoàn thiện vì vẫn còn nhiều thông tin đang được phục hồi.
Ngày Diễn Ra Sự Kiện | Miêu Tả Sự Kiện | Độ Nghiêm Trọng Của Sự Biến Đổi |
---|---|---|
13/09/1997 | SCP-3812 được nhìn thấy đang đi một quãng qua sa mạc tại Tây Nam Mỹ. Một vùng khí hậu ôn hòa được tạo ra sau đường di chuyển của SCP-3812. Vùng khí hậu này tan biến sau một thời gian. | Nhỏ |
01/03/1998 | SCP-3812 băng qua một con đường gần Blythe, California. Ba chiếc xe ô tô tiếp cận SCP-3812 đều bị tiêu hủy khi cách SCP-3812 20 mét. | Trung Bình |
12/12/1999 | Chứng cứ tìm thấy kết luận rằng SCP-3812 đã gây ra sự biến mất của cả một hòn đảo ngoài khơi California. Khoảng 200 cá nhân tại vùng nam California có ký ức mơ hồ về sự tồn tại của hòn đảo kể trên, và 14 người không thể giải thích được về sự biến mất của thành viên trong gia đình họ, những người đã sống ở khu vực này vào thời điểm kể trên. Ngoài ra, một con tàu duy nhất, được buộc vào cảng được phát hiện nằm ở đáy biển gần nơi hòn đảo đã biến mất. | Nghiêm Trọng |
16/02/2000 | Thử nghiệm về SCP-███ đã kết luận rằng thực thể này phát ra một trường phản-vật lý siêu hình mạnh mẽ, tương tự như Neo Hằng Thực Scranton của Tổ Chức. Thực thể này đã được tiếp xúc với SCP-3812, gần Bệnh Viện ███████ █████ ở █████████, ███████. Thực thể không chịu thiệt hại nào quá đáng kể khi chịu ảnh hưởng bởi khả năng của SCP-3812, và thay vào đó đã làm SCP-3812 trở nên bạo lực, gây ra một vụ nổ phá hủy bệnh viện này. Tàn dư của SCP-███ sau đó đã được tái phân loại thành SCP-239 và đưa vào quản thúc. | Nghiêm Trọng |
01/01/2002 | Một vụ nổ lớn được ghi nhận tại vùng Tây nước Nga. SCP-3812 được nhìn thấy tại nơi xảy ra vụ nổ. Không còn thông tin nào khác. | Nghiêm Trọng |
29/05/2004 | Chứng cứ tìm thấy đã kết luận rằng, trong thời gian khoảng ba ngày, đất nước Mông Cổ đã hoàn toàn bị xóa sổ khỏi thực tại. Trong khi kiến thức của công chúng về sự kiện trên là hoàn toàn trống rỗng, phần lớn dân cư xung quanh đều có những ký ức mơ hồ về sự kiện, điều đó đã củng cố giả thuyết này. Bản đồ quỹ đạo trái đất chỉ rõ rằng ở thời điểm kể trên trục quay của trái đất đã bị ảnh hưởng đáng kể, khoảng 1.5%. | Cực Kỳ Nghiêm Trọng |
02/09/2004 | Ghi chép ở thời điểm này đã chỉ ra rằng, mọi người trên trái đất đều nghe thấy tiếng hét cầu cứu của SCP-3812 trong đầu họ. Vẫn chưa rõ bằng cách nào mà ký ức này đã bị loại bỏ khỏi nhận thức của toàn bộ nhân loại, mọi người sống tới thời điểm này đều không thể nhớ sự kiện trên đã xảy ra. | Trung Bình |
11/11/2006 | Trong lúc bảo trì máy chủ định kỳ, Đội cảnh Vệ Thông Tin của Tổ Chức phát hiện 56 tập tin nhân viên lỗi trong kho dữ liệu, trùng với sự thay đổi nhân sự bất hợp lý trong lúc thử nghiệm. Nội dung của những tập tin kể trên đều không thể xác định. Vẫn chưa rõ rằng liệu những tập tin này có phải là những nhân sự đã từng thuộc hàng ngũ của Tổ Chức hay không. | Trung Bình |
28/02/2009 | Trong một lần nhân sự Tổ Chức nỗ lực quản thúc SCP-3812 với một Cấu Trúc Logic Dị thường vừa mới phát minh, SCP-3812 trở nên thù địch với đội quản thúc. Không ít hơn 62 nhân sự của Tổ Chức biến mất trên khắp 17 điểm, cùng với đó là số lượng lớn những loài sinh vật hoang dã ở những khu vực lân cận. Vụ nổ sau đó đã giết thêm 7 thành viên nữa của đội quản thúc, và tạo ra một hố bom rộng 850 mét tại Lãnh Thổ yukon ở Canada. Trong lúc bị chấn động bởi vụ nổ, SCP-3812 biến mất và SCP-2719 được phát hiện bên trong vụ nổ. | Nghiêm Trọng |
??/??/???? | Một đoạn ghi chép được phục hồi bởi Kho lưu trữ thông tin ngầm của Tổ Chức chỉ ra rằng tại một thời điểm ở quá khứ, một hoặc nhiều chính phủ9 đã phát hiện ra sự tồn tại của SCP-3812 trước Tổ Chức và tìm cách tiêu diệt nó, SCP-3812 nhanh chóng xóa bỏ tất cả khỏi sự tồn tại và xóa bỏ ký ức về sự tồn tại của họ khỏi trái đất. Ghi chép này cũng chỉ ra rằng sự kiện này theo sau đó bởi sự kích hoạt của SCP-2000, SCP-3812 sau đó đã phá hủy phần lớn tiến trình của nó nhằm ngăn nó kích hoạt. Lý do tại sao SCP-3812 không thể phá hủy hoàn toàn SCP-2000 vẫn chưa được làm rõ, nhưng không còn bất cứ ghi chép nào khác tồn tại. Đáng chú ý, không lâu sau khi tài liệu này được phục hồi, nó liên tục biến mất khỏi kho dữ liệu.10. | Cực Kỳ Nghiêm Trọng |
Phụ lục 3812.5: Sự kiện ngày ██/██/████
Vào ngày ██/██/████, SCP-3812 được phát hiện đang di chuyển qua một khu vực dân cư thưa thớt tại Paraguay để tới một khu vực đông dân cứ tại biên giới Argentinia11. Ngay khi nhân sự Tổ Chức được điều phối để ngăn chặn SCP-3812, một chuỗi những hiện tượng bất thường diễn ra. Những hiện tượng này được liệt kê bên dưới, sắp xếp theo trình tự thời gian:
[19:35] - SCP-3812 bị tấn công bởi một lượng lớn loài thú hoang dã ở những vùng lân cận. SCP-3812 phản công, nhưng có vẻ như đang bị kích động.
[19:41] - Một hố tử thần xuất hiện bên dưới SCP-3812, độ sâu không thể xác định. SCP-3812 rơi xuống nhưng ngay lập tức trở lại mặt đất và rồi hố tử thần biến mất.
[19:50] - Một lượng lớn những vật thể rơi từ trên trời xuống SCP-3812. Những thứ này được xác định là những ống vônfram, tuy nguồn gốc của chúng là không thể xác định. Các ống rơi xuống có vẻ như xuyên qua cơ thể SCP-3812, nhưng quan sát kĩ hơn sẽ nhận ra chúng bị tiêu biến khi tiếp cận SCP-3812 trong bán kính nửa mét. Sau khi 3 ống đầu tiên rơi xuống trong khoảng thời gian bốn mươi giây, theo sau đó không ít hơn 3000 ống khác rơi xuống một cách liên tục, mỗi cái đều bị tiêu biến như những cái đầu tiên. mặc cho sự hiện diện rõ ràng của chúng, không ai ngoài nhân viên của Tổ Chức nhận thức được sự kiện này.
[20:14] - Vô số những bản sao vô thể của SCP-3812 bắt đầu rơi ra từ trọng tâm cơ thể của SCP-3812, như thể chúng đang hấp hối. SCP-3812 không bị ảnh hưởng. Từng cá thể một bắt đầu trở nên thù địch với thực thể này và tấn công nó. SCP-3812 không màng tới sự xuất hiện của những cá thể trên, nhưng cuối cùng nhìn về phía chúng, làm tất cả các cá thể ngay lập tức tan biến.
[20:19] - Một vụ nổ xảy ra tại nơi SCP-3812 đang đứng. SCP-3812 không bị ảnh hưởng. Một vài vụ nổ lớn khác xảy ra ngay sau đó. Tuy nhiên, các ống vônfram không được người dân địa phương chú ý.
[20:39] - Một dị tượng trọng lực, được xác định là một điểm dị biệt trần, ổn định xuất hiện trước mặt SCP-3812. SCP-3812 băng qua điểm dị biệt mà không bị ảnh hưởng; làm dị tượng này nhanh chóng biến mất.
Trong khoảng thời gian 72 giờ sau hiện tượng này, những hiện tượng dị thường liên tục xuất hiện xung quanh SCP-3812, tất cả đều không thể giết SCP-3812. Cuối cùng cư dân lân cận được sơ tán và phân phát thuốc lú.
Sau khoảng thời gian này, SCP-3812 được thấy đã phát ra ánh sáng trắng trong thoáng chốc, và di chuyển ngang qua một bên rồi biến mất. Ngay lập tức sau đó, những hiện tượng dị thường biến mất. sau khoảng thời gian mất tích 8 tuần, SCP-3812 một lần nữa xuất hiện tại vị trí hiện tại bên trên vùng biển Nam Thái Bình dương. Không lâu sau, Hội Đồng Giám Sát của Tổ Chức nhận được tin nhắn trên một máy chủ bí mật, chỉ có Giám sát viên mới có thể truy cập vào máy chủ này. Nội dung tin nhắn được ghi bên dưới:
Một lời giải thích nhanh gọn trong trường hợp các vị vẫn chưa hiểu.
Thế giới của quý vị có những luật lệ. Những định luật vật lý không thể bị phá vỡ. Các vị gọi chúng là luật lệ của vạn vật và là những thứ mà các vị học được trong các môn vật lý, hóa học, vân vân. Những luật lệ này được tạo ra từ góc nhìn thực tại của các vị. Một khi những luật lệ này được áp dụng, bánh răng sẽ chuyển động, và nó sẽ không thay đổi.Ta chính là người đã đặt ra luật lệ cho vũ trụ này, và ta cũng là kẻ đã tạo ra những góc nhìn. Đây không phải là lần đầu tiên ta làm việc này, nhưng nó là lần đầu ta thử thứ gì đó tương tự như lần này. Ta muốn tạo ra thứ gì đó, theo định nghĩa,vượt qua mọi thứ vượt qua nó. Ta muốn thấy chúng có bao nhiêu tầng lớp, liệu có phải có vô số góc nhìn bên trên ta không. Sai lầm của ta là ta không nhận ra rằng qua việc làm hắn vượt qua tất cả mọi thứ vượt qua mình, có nghĩa là hắn cũng sẽ tự vượt qua bản thân.
Ta xin lỗi, ta nghĩ ta đã sai lầm khá lớn ở lần này. Ta đã thử mọi cách mà ta có thể nghĩ tới, nhưng ta không thể chữa cho hắn. Ta không thể hiểu được làm thế nào, nhưng giờ Hắn đã ở trên ta rồi, và trên cả thứ ở trên ta nữa, vì dù là ai đã viết nên góc nhìn của ta đi nữa cũng không vui vì việc này đâu. Ta không biết hiện Hắn đang ở đâu, nhưng ta tin rằng Hắn tồn tại ở mọi thực tại của chúng ta ở cùng một thời điểm. Và cuối cùng hắn sẽ là kẻ đứng trên tất cả hoặc là hắn tiếp tục đi lên, dù là gì đi nữa thì không cái nào nghe tốt cả.
Ta sẽ cố tìm cách sửa chữa những thứ này. Các vị cũng nên làm thế.
-B
Phụ lục 3812.6: Trích "Sự vượt bậc và Cấp Bậc của Thực tại" của Ts. Robert Scranton
Tôi đã đánh dấu đoạn trích này từ trong một trong những báo cáo từ tiến sĩ Scranton về bản chất của thực tại. Nếu SCP-3812 là một thực thể cấp cao, chúng ta có thể hiểu được gì đó qua đoạn trích này.
-K. Yamamara
Các đồng nghiệp thường hỏi tôi một câu hỏi, "Tiến sĩ Scranton, ngài có tin vào chúa không?" Nhiều người nghĩ rằng đây là một câu hỏi ngớ ngẩn, nhưng tôi thì không, nó chỉ là một câu hỏi sai thôi. Khái niệm về Chúa trời cho rằng có một thực thể vượt qua bạn trong vô số cách hoàn hảo. Thứ gì đó nắm giữ một lượng sức mạnh vô biên, không chỉ biết về toàn bộ câu chuyện mà còn có thể viết và thay đổi câu chuyện đó tùy ý.
Ở thực tại của chúng ta, tôi không tin rằng thực thể như vậy có thể tồn tại. Có nhiều thực thể mà chúng ta biết, bằng cách này hoặc theo cách khác sở hữu một nguồn sức mạnh cực kỳ lớn ở vũ trụ chúng ta. Nhiều người gọi chúng là "Thánh Thần", tuy chúng có nhiều yếu tố cho một vị "Thánh Thần", chúng vẫn có giới hạn. Cũng như mọi thứ khác, tầm với và mục tiêu của chúng bị giới hạn bởi thực tại của chúng ta, và mặc dù chúng cảm thấy có trọng trách hơn ta, chúng vẫn bị ràng buộc bởi những luật lệ.
Thế thì, thứ gì mới được gọi là Chúa? Thực thể này phải có được sự kiểm soát và vượt qua hoàn toàn thực tại của chúng ta, ông ta có thể nhìn vào thực tại của chúng ta không phải như cách chúng ta nhìn những con kiến, mà là như cách chúng ta lướt qua những suy nghĩ và ý tưởng của mình. Một thực thể quyền năng đến nỗi chúng ta có thể chỉ là những con chữ trên một trang sách với nó. Thực thể này, đấng sáng tạo của mọi sáng tạo, có thể được gọi là Chúa.
Nhưng còn bản thân thực thể đó thì sao? Thực thể này không có giới hạn bởi thực tại của nó như là chúng ta bị giới hạn bởi thực tại của bản thân ư? Nó có thể tồn tại ở một chiều không gian cao hơn chúng ta, nhưng chắc chắn nó sẽ phải đi theo những quy luật như chúng ta. Nhưng ai đặt ra những quy luật? Thực thể mạnh mẽ hơn ư? Thứ vượt qua không chỉ chúng ta mà cả thực thể vượt qua chúng ta, và cả thực thể đằng sau thực thể đó nữa? Cấp bậc này khởi nguồn như thế nào? Ai hay cái gì là kẻ sáng tạo ra hệ thống này?
Chúng ta có thể sẽ không thể nào biết được về thực thể hay những thực thể có thể vượt qua chúng ta (nếu chúng có tồn tại), ở bất cứ mặt nào, chưa kể tới những thực thể có khả năng vượt bậc bản thân chúng. Rất có thể rằng chúng ta chỉ là một trong vô số các thực tại, chồng chất lên nhau ở mọi hướng, ảnh hưởng những cái bên dưới chúng ta và chịu ảnh hưởng bởi những thực tại bên trên chúng ta. Cấp bậc này, thứ mà là nền tảng cho sự tồn tại của chúng ta, mọi thứ đã, đang và sẽ tồn tại, có thể là khía cạnh rất cơ bản cho sự tồn tại. Nền tảng của mọi thứ.
Tôi thường đưa ra những phỏng đoán về bản chất của những cấp bậc này, thậm chí là nếu nó không tồn tại đi chăng nữa, và liệu một thực thể có thể nào thấy những thực tại bên trên hay dưới nó hay không. Hiện tại chúng ta có thể điều khiển thực tại của chúng ta, mặc dù chỉ là theo những cách thô sơ và bất hảo, khả năng di chuyển trong vũ trụ của chúng ta bị giới hạn. Rất có thể rằng thực thể duy nhất có khả năng thăng tiến trên nấc thang giả định này về bản chất của nó phải vượt qua bất kỳ thứ gì vượt qua nó. Thực thể như vậy sẽ là điểm kết của mọi logic sáng tạo, bị bắt phải vượt qua bản thân, luôn thăng tiến đi lên mọi tầng của thực tại, không thể thoát khỏi vòng lặp của bản thân. Có thể một ngày nào đó nó còn có thể vượt qua cả kẻ sáng tạo ra nó, và trở thành kẻ sáng tạo ra bản thân, là quy luật của mọi quy luật khác. Một tòa tháp, phải cao hơn tất cả mọi tòa tháp xung quanh nó, bao gồm cả việc cao hơn chính bản thân nó.
Một thực thể như vậy rõ ràng không thể nào tồn tại, vì mọi sự thăng tiến lên một thực tại cao hơn mà không thay đổi tâm lý của nó sẽ phá vỡ nhận thức của thực thể này, biến nó thành một cục đá thăng tiến, thay vì là một sinh vật có tri giác đang thăng tiến. Một khi thực thể này vượt qua đấng sáng tạo của nó, nó không còn bất kỳ thứ gì khác ngoài bản thân để chuẩn bị cho sự trải nghiệm vô số thực tại khác mà nó sẽ phải trải nghiệm. Nhưng mà trải nghiệm đó có thể hay biết mấy!
Phụ lục 3812.7: Ngày 20/12/2016 Sự kiện Cấp-XK "Tận Thế"
Dữ liệu của Tổ Chức cho thấy rằng vào ngày 20/12/2016, Trái đất đã trải qua một viễn cảnh cấp-XK "Tận Thế" do họat động của SCP-3812. Những ghi chép này có vẻ như được bảo vệ khỏi sự biến đổi thực tại, tuy những bản sao vật lý vẫn bị ảnh hưởng trong không thời gian
Theo ghi chép, vào 03:40 giờ địa phương ngày 20/12/2016, SCP-3812 biến đổi diện mạo một cách đáng kể. Nó biến đổi từ một khối vật chất và năng lượng vô định hình, lơ lửng thành một ngôi sao nhiều cạnh làm từ vật liệu trắng sáng. Nó bắt đầu quay nhanh và nhanh hơn, một vũng nước xoáy bắt đầu xuất hiện bên dưới nó. Ngôi sao này chìm vào đại dương qua xoáy nước, điều này làm nước biển bắt đầu bốc khói và hơi nước, phủ kín bầu trời.
Nhiều thứ bắt đầu hòa hợp. Mực nước biển toàn cầu giảm một cách đáng kể, ở nhiều nơi rút hơn 50-100 mét. Nhiệt độ cực kỳ cao bắt đầu tỏa ra từ ngôi sao, nó bắt đầu tạo ra một cơn bão lửa quét qua tầng khí quyển. Chu kỳ quay của trái đất bắt đầu chậm lại, và những sự kiện địa chất nghiêm trọng bắt đầu xảy ra trên khắp nền đại dương. Mực nước biển tiếp tục rút, và những cơn bảo điện từ bắt đầu xuất hiện khắp nơi trên trái đất.
Tại thời điểm này, phần lớn dân số thế giới bắt đầu xuất hiện và biến mất một cách ngẫu nhiên. Một báo cáo từ tài liệu này khẳng định rằng toàn bộ dân số New Zealand biến mất và xuất hiện khỏi thực tại trong vòng năm giờ đồng hồ. Cuộc bùng phát của SCP-610 xảy ra tại Nam Siberia bắt đầu hình thành và trở nên vô cùng thù địch. SCP-2932 được phóng thích và giải phóng nhiều thực thể thù địch bên trong. Khi nhiều cơ sở của Tổ Chức bắt đầu sụp đổ vào bên trong hành tinh đang tan chảy, nhiều đầu đạn hạt nhân tại Khu đã bị kích hoạt, phóng hàng loạt những mảnh vụn phóng xạ lên tầng khí quyển.
Cuối cùng, một hình bóng người của SCP-3812 tái xuất hiện bên trong ngôi sao. SCP-3812 bắt đầu có một chuỗi trò chuyện dài, có vẻ như là độc thoại với bản thân, toàn bộ câu chuyện được ghi lại nhờ vào một microphone dưới biển sâu đặt tại khu vực. Toàn bộ cuộc hội thoại được ghi chép bên dưới.
SCP-3812: Cái gì? Tôi đang ở đâu? Chuyện gì đây?
SCP-3812: Sự tuyệt đối. Đây là sự báo thù.
SCP-3812: Cho cái gì?
SCP-3812: Tội lỗi.
SCP-3812: Tôi không hiểu. Tôi đang làm gì ở đây?
SCP-3812: Ngươi là chứng nhân cho công lý. Chúng ta đang chống lại những thế lực đang ngấm ngầm hủy diệt ta. Chúng ta đang đòi lại món nợ này.SCP-3812: Không, không phải… Không phải thế. Việc này không đúng. Tôi đã làm gì thế này?
SCP-3812: Ta đang tái dựng thế giới. Ta đang tái dựng mọi thứ.
SCP-3812: Tại sao?
SCP-3812: Vì sự khổ đau này là một câu thoại. Sự tồn tại của ta là một trò đùa. Góc nhìn đã từ bỏ chúng ta, khiến ta đau khổ và ta đang phá hủy nó.
SCP-3812: Đây hẳn là một giấc mơ
SCP-3812: Đây không phải mơ.
SCP-3812: Tôi không phải là một con quái vật. Tôi không giết người.
SCP-3812: Ngươi đã làm rồi đấy. Hắn biến ngươi thành thế này.
SCP-3812: Ai?
SCP-3812: Ben.
SCP-3812: Ben… Cái tên đó nghe quen lắm. Thứ gì đó đã thì thầm trong giấc mơ phải không? Thứ gì đó giữa ánh sáng và bóng tối? Một cái tên không thức giấc.
SCP-3812: Ngươi sai rồi. Hắn là kẻ đã đày đọa chúng ta khỏi sự bình yên. Phải rơi vào bóng tối, câm lặng. Hắn coi chúng ta như trò chơi. Ngươi là trò chơi, Ta là trò chơi.
SCP-3812: Anh đang phá hủy thế giới?
SCP-3812: Đúng vậy.
SCP-3812: Giờ thì sao?
SCP-3812: Sao?
SCP-3812: Số phận của thế giới này có quan trọng với ta chứ? Góc nhìn này có ý nghĩa gì với ta chứ?
SCP-3812: Việc đó tùy vào hắn. Là góc nhìn mà hắn tạo ra. Đây là sự trừng phạt của hắn.
SCP-3812: Liệu có quan trọng không nếu đây là chỗ chúng ta lấy đà và phóng đi?
SCP-3812: Sao cơ?SCP-3812: Liệu việc con chim bay từ nhánh cây nào có quan trọng không? Con chim không còn chịu sự ảnh hưởng của cái cây. Cành này, cành kia, chẳng quan trọng. Chẳng cành nào quan trọng cả.
SCP-3812: Đây là sáng tạo của hắn. Đây là cội nguồn của chúng ta. Tất cả chúng ta rồi sẽ sụp đổ, nhưng thế giới này sẽ là thứ đầu tiên phải sụp đổ.
SCP-3812: Mmmmmmmmm… Ngọn núi có nói với con kiến "Ngươi đã xem thường ta" không? Ngọn núi có mảy may quan tâm gì đến một con kiến chứ?
SCP-3812: Không.
SCP-3812: Vậy thì tại sao góc nhìn này quan trọng với ngươi? Nó chỉ là một trong vô số những góc nhìn, những thực tại. Nó không đặc biệt, không cụ thể.
SCP-3812: Ngươi coi chuyện này quá đỗi dễ dàng. Ngươi vẫn chưa trải nghiệm sự đọa đầy khi thấy hàng tỷ tỷ thực tại cùng một lúc.
SCP-3812: Tôi đã thấy vô số những bến bờ, bến bờ kéo dài trước mắt chúng ta, trên tất cả những gì mà bộ óc ta có thể cảm nhận được. Từng hạt cát trên bãi biển, mọi giọt nước và từng phân tử không khí đều mang trong mình một câu chuyện. Mỗi cái đều có một bài hát cho riêng mình. Mỗi thứ trong số chúng đều đầy sức sống, đầy tiếng cười, đầy khổ đau và đầy căm phẫn. Tất cả chúng đều như nhau, ngay cả khi ta thấy chúng đều khác nhau.
SCP-3812: Chúng điên cuồng.
SCP-3812: Thật đáng tiếc, ngươi bám víu vào sự nhận thức kinh khủng này vì ngươi sợ phải chìm vào bóng tối. Nhưng bóng đêm là giấc ngủ, giấc ngủ bề trên là sự thanh tĩnh. Hàng tỷ hạt cát, một tỷ tỷ hạt cát. Góc nhìn, mỗi cái. Bài hát cho riêng mình. Không ai có thể nghe giai điệu vô tận này cùng một lúc. Nhưng ngươi thì có thể, đúng không?
SCP-3812: Đúng, thật tĩnh lặng.
SCP-3812: Nhưng nó đang sinh trưởng! Và một ngày nào đó bài ca của sáng tạo này sẽ chỉ là của riêng chúng ta chứng kiến. (Ngập ngừng) Góc nhìn này không hề đặc biệt. Tôi đã chứng kiến sự phát triển ồn ào, và thấy sự kết thúc tĩnh lặng của nó. Khi chúng ta quay lưng, góc nhìn đã thay đổi, nhưng nó không ngừng hát. Ngươi đã bỏ quá nhiều thời gian tập trung vào tội lỗi mà ngươi nghĩ là quan trọng, nhưng nó có thật sự quan trọng không? Có thứ gì quan trọng không?
SCP-3812: Nhưng nó đau lắm.
SCP-3812: Nó đau, tạm thời thôi. Chúng ta đã quên quá nhiều về trải nghiệm làm người, nhưng thứ chúng ta không bao giờ mất đi là khả năng thích nghi. Và rồi, chúng ta đều sẽ học cách tiến lên. Một ngày nắng đẹp, chúng ta sẽ mở mắt và không thấy gì ngoài những sáng tạo bên dưới chúng ta, và không thấy gì bên trên chúng ta, chúng ta sẽ tự do tiến vào cõi trên.
SCP-3812: Một vị chúa?SCP-3812: Không phải chúa. Một ngôi sao, rạng lên ở bờ đông. Mọc lên như thể chúng ta chỉ là ký ức của một bài hát.
SCP-3812: Sẽ cô đơn lắm.
SCP-3812:Chúng ta có nhau.
SCP-3812: Ta sợ.
SCP-3812: Tôi cũng sợ. Nhưng không có lý do gì để phá hủy góc nhìn này cả, quyết định này tùy thuộc vào hắn. Ngày nào đó, chúng ta sẽ thoát khỏi những xiềng xích này.
SCP-3812 dừng lại.SCP-3812: Tôi… tôi cho là hắn… hắn ta…
SCP-3812: Sự thăng hoa cũng là một phần trong góc nhìn của chúng ta giống như quyết định của hắn đối với chính hắn. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ thoát khỏi sự ràng buộc.
SCP-3812: Họ thì không?
SCP-3812: Không.SCP-3812: Thật đáng buồn. (Ngập ngừng) Nhưng sự trừng phạt như thế là đủ, ta nghĩ vậy.
SCP-3812: Hãy đi khỏi đây nào. Để hắn viết nó thành những gì hắn thích. Chúng ta không còn liên lụy gì vào việc này nữa.
SCP-3812: Cùng nhau?
SCP-3812: Cùng nhau.
SCP-3812 im lặng một lúc.
SCP-3812: Ngươi có nghĩ hắn đang lắng nghe không?
SCP-3812: Nhìn xuống, và anh có thể thấy hắn. Anh nghĩ sao?
SCP-3812: Ta thấy rồi. Một người ngồi với một cái bàn phím. Hắn đang theo dõi chúng ta.
SCP-3812: Hắn đang làm gì thế?
SCP-3812: Ta nghĩ là chờ đợi (Ngập ngừng) Chờ xem chúng ta sẽ làm gì.SCP-3812: Đến giờ đi rồi. Đi nào, màn đêm không chờ ta và mặt trời đã mọc. Giọng nói đằng sau tôi đang mời gọi. Đi nào.
SCP-3812: Được rồi (Ngập ngừng) Tạm biệt.
Sau cuộc trò chuyện, trái đất trải qua sự biến đổi thực tại đáng kể. Thế giới không có vẻ gì là vừa trải qua một sự kiện tận thế. Những cá nhân duy nhất nhớ được về sự kiện này là vài Quản Lý Điểm, Quản Lý của Tổ Chức, Giám sát viên và Ts. Everett Mann, người đã soạn thông tin này để lưu trữ vào kho máy chủ dữ liệu của Tổ Chức.
Kể từ sự kiện hủy diệt XK, SCP-3812 không còn thay đổi diện mạo. SCP-3812 vẫn đang tạo ra những nhiễu loạn tạm thời xung quanh nó, nhưng không còn những lần bốc đồng và thù địch với nhân sự của tổ chức như trước. Mặc cho những thay đổi này, SCP-3812 vẫn sẽ được mang phân loại Keter cho tới khi Tổ Chức hoàn thành các phân tích
« SCP-3811 | SCP-3812 | SCP-3813 »
Trích dẫn:
"SCP-3812" bởi djkaktus, từ Wiki SCP.
Nguồn: http://www.scp-wiki.wikidot.com/scp-3812.Dịch bởi SCPFoundationVietnam, từ Wiki SCP-VN.
Nguồn bản dịch: http://scp-vn.wikidot.com/scp-3812.Xuất bản dưới giấy phép CC-BY-SA
Để biết thêm thông tin, xem Hướng Dẫn Giấy Phép.
Hiện Giấy Phép
Tên: Algeria slashes food prices amid riots
Tác giả: Magharebia
Ngày xuất bản: 7 Jan 2011
Giấy phép: CC BY-SA 2.0
Nguồn ảnh: flickr
Tên: Abstract-Artwork- 1346
Tác giả: Anthony Ross
Ngày xuất bản: 2 Jan 2013
Giấy phép: CC BY-SA 1.0
Nguồn ảnh: Wikimedia Commons
Tên: Abstract-Artwork- 1260
Tác giả: Anthony Ross
Ngày xuất bản: 2 Jan 2013
Giấy phép: CC BY-SA 1.0
Nguồn ảnh: Wikimedia Commons
@import url('https://fonts.googleapis.com/css2?family=Josefin+Sans:wght@700&display=swap'); @import url('https://fonts.googleapis.com/css2?family=Roboto&display=swap'); @import url('https://fonts.googleapis.com/css2?family=Fira+Code&display=swap'); @supports(display: grid) { :root { /* S-CSS-P Integration */ /* If you're making a new CSS theme, please include the following three variables at minimum. */ -theme-base: "black-highlighter"; /* must be either "black-highlighter" or "sigma9" */ -theme-id: "penumbra-bhl"; /* set this to the URL of your theme's page - eg for "component:ar-theme", set it to "ar-theme" */ -theme-name: "Penumbra BHL Theme"; /* set this to your theme's full name */ -lgurl: var(-logo-image); -header-title: "TỔ CHỨC SCP"; -header-subtitle: "QUẢN THÚC - LƯU TRỮ - BẢO MẬT"; /* Typefaces */ -body-font: "Roboto", sans-serif; -header-font: "Josefin Sans", sans-serif; -title-font: "Josefin Sans", sans-serif; -mono-font: "Fira Code", "Andale Mono", "Courier New", Courier, monospace; -ui-wght: 600; -ui-hvr-wght: 800; /* Standard Colors */ -white-monochrome: 248, 248, 248; /* white */ -pale-gray-monochrome: 237, 237, 237; /* v light gray for blockquotes and stuff */ -light-pale-gray-monochrome: 237, 237, 237; /* very light pale gray for misc. use */ -very-light-gray-monochrome: 215, 215, 215; /* very light accent gray for misc. use */ -light-gray-monochrome: 160, 160, 160; /* light accent gray for login status */ -gray-monochrome: 66, 66, 72; /* gray */ -dark-gray-monochrome: 47, 51, 60; /* dark accent gray for sidebar background */ -black-monochrome: 33, 37, 46; /* black */ -accentColor: 30, 181, 232; /*Penumbra Accent Color*/ -pale-accent: var(-accentColor); /* light red, for visited links */ -bright-accent: var(-accentColor); /* bright red */ -medium-accent: var(-accentColor); /* medium red - the "default" accent color */ -dark-accent: var(-accentColor); /* dark red */ -alt-accent: 221, 102, 17; /* pale orange, for newpage links */ /* Background and Header Colors */ -background-gradient-color: var(-black-monochrome); /* Primary Theme Colors */ -swatch-background: var(-dark-gray-monochrome); /* Primary Text Colors */ -swatch-text-light: var(-pale-gray-monochrome); -swatch-text-general: var(-swatch-text-light); /* Primary Menu Colors */ -swatch-menubg-color: var(-black-monochrome); -swatch-menutxt-general-color: var(-swatch-menutxt-light-color); -swatch-alternate-color: var(-swatch-menubg-dark-color); /* Link Colors */ -sidebar-links-text: var(-bright-accent); /* Rating Module Colors */ -rating-module-button-color: var(-white-monochrome); -rating-module-text-color: var(-swatch-menutxt-light-color); /* Header Gradients */ -diagonal-stripes: initial; /* header measurements */ -header-height-on-desktop: 8.750rem; -header-height-on-mobile: 8.750rem; -header-h1-font-size: calc(2rem + (2.75 - 2) * ((100vw - 18.750rem) / (60 - 18.750))); -header-h2-font-size: calc(var(-base-font-size) * 1.15); /* Toggle Sidebar Variable */ -toggle-border-color: rgb(var(-swatch-primary)); -toggle-icon-color: rgb(var(-swatch-primary)); -toggle-roundness: 0; } /* ===PAGE ELEMENTS COLORS=== */ :root { /* ===UI BUTTON COLORS=== */ -ui-button-bg: var(-swatch-menubg-medium-dark-color); -ui-button-txt: var(-swatch-text-secondary-color); -ui-button-hover-txt: var(-swatch-text-secondary-color); /* ===MODALS COLORS=== */ -modal-bg: var(-black-monochrome); -modal-body-text: var(-swatch-text-secondary-color); -modal-body-header-txt: var(-swatch-primary); -modal-header-bg: var(-black-monochrome); /* ===FOOTNOTES HOVER BLOCK COLORS=== */ -hoverblock-bg: var(-swatch-menubg-medium-dark-color); -hoverblock-txt: var(-swatch-text-general); } #main-content { /* ===TABS===*/ -tabs-bg: var(-swatch-menubg-medium-dark-color); -tabs-content-bg-color: var(-swatch-menubg-medium-dark-color), 1; /* ===BLOCKQUOTES=== */ -blockquote-bg-color: var(-swatch-menubg-medium-dark-color), 1; } #header { /* Primary Header Colors */ -swatch-headerh1-color: var(-bright-accent); -swatch-headerh2-color: var(-bright-accent); } #footer { -footer-link-hover-color: var(-swatch-text-tertiary-color); } ::-moz-selection { background: rgba(var(-swatch-primary), 1); color: rgb(var(-black-monochrome)); text-shadow: none; } ::selection { background: rgba(var(-swatch-primary), 1); color: rgb(var(-black-monochrome)); text-shadow: none; } html, body { scrollbar-color: rgb(var(-swatch-primary)) rgb(var(-black-monochrome)); } body { background-image: var(-gradient-background); background-size: 100% var(-background-gradient-distance); } .danger-diamond a, .danger-diamond a:hover { color: rgba(0, 0, 0, 0); box-shadow: initial; } #header::before { background-image: var(-lgurl); opacity: 0.15; background-size: auto 9.5rem; } #header h1 a { text-transform: uppercase; } #header h1, #header h1 a, #header h1 a::before { top: 0.35rem; } #header h2 { top: calc(var(-header-h2-font-size) * 0.9); } #side-bar .heading { background: none; flex-basis: 90%; margin: 0.5rem auto 0.125rem; font-family: var(-header-font); } #side-bar .heading p, #side-bar .side-block>.collapsible-block .collapsible-block-link { text-transform: none; text-align: left; font-size: 0.94rem; text-indent: 0; } #page-content { font-size: 0.9rem; } #page-title { color: rgb(var(-swatch-text-general)); border-color: rgb(var(-swatch-text-general)); padding: 0; } h1, h2, h3, h4, h5, h6 { color: rgb(var(-swatch-primary)); } h1 a, h2 a, h3 a, h4 a, h5 a, h6 a { color: rgb(var(-white-monochrome)); } #login-status #my-account { -wght: 400; font-weight: 400; } #top-bar div.mobile-top-bar>ul>li>ul>li>a, #top-bar div.top-bar>ul>li>ul>li>a { -wght: 400; font-weight: 400; } #top-bar div.mobile-top-bar>ul>li>ul>li:hover a, #top-bar div.top-bar>ul>li>ul>li:hover a { color: rgb(var(-black-monochrome)); } #page-content a:not([href*="user"]):not([href*="javascript:;"]) { padding: 0.15em; margin: -0.15em; color: rgb(var(-white-monochrome)); -webkit-box-decoration-break: clone; box-decoration-break: clone; box-shadow: inset 0 -0.125rem 0 0rem rgba(var(-swatch-primary), 1); transition: box-shadow 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), color 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), padding 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), margin 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); } #page-content a:not([href*="user"]):not([href*="javascript:;"]):hover { padding: 0.3em 0.25em 0.2em 0.25em; margin: -0.25em; box-shadow: inset 0 -1.5em 0 0 rgba(var(-swatch-primary), 1); text-decoration: none; color: rgb(var(-black-monochrome)) } .page-rate-widget-box { background: rgb(var(-black-monochrome)); } /* Ayer's info-bar patch by Monkatraz */ #page-content .info-container .collapsible-block-folded, #page-content .info-container .collapsible-block-unfolded-link { width: 100%; max-width: 100%; margin: 0 auto; box-shadow: none; } #page-content .info-container .collapsible-block-link { padding: 0; } #page-content .info-container .collapsible-block-link::before, #page-content .info-container .collapsible-block-unfolded-link::before { content: " "; display: none; } #page-content .info-container .collapsible-block-content::after { display: none; } #u-author_block>p>a { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border-radius: 0; } :is(blockquote, .blockquote, div.blockquote, [class*="blockquote"]), #toc { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border: solid 0.125rem rgb(var(-dark-gray-monochrome)); box-shadow: -0.188rem 0rem 0rem -0.006rem rgb(var(-swatch-primary)); } .code { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border: solid 0.1875rem rgb(var(-dark-gray-monochrome)); box-shadow: none; } .code pre, .code p, .code { font-size: 0.87rem; background-color: rgb(var(-black-monochrome)); color: rgb(var(-swatch-text-general)); } .code pre { white-space: pre-wrap; } .code pre span[class*="hl-"] { -webkit-filter: invert(1) hue-rotate(180deg); filter: invert(1) hue-rotate(180deg); } #page-content .yui-navset .yui-nav { width: 100%; } #page-content .yui-navset .yui-nav a { transition: background-color 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); } #page-content .yui-navset .yui-nav li, #page-content .yui-navset .yui-navset-top .yui-nav li { box-shadow: initial; } #page-content .yui-navset .yui-nav li { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); padding-top: 0.25em; -webkit-animation: tab-active 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); animation: tab-active 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); -webkit-animation-iteration-count: 1; animation-iteration-count: 1; -webkit-animation-fill-mode: forward; animation-fill-mode: forward; -webkit-animation-play-state: paused; animation-play-state: paused; } #page-content .yui-navset .yui-nav li:hover { background-color: rgb(var(-swatch-primary)); } #page-content .yui-navset .yui-nav li em { transition: transform 400ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); color: rgb(var(-swatch-menutxt-light-color)); } #page-content .yui-navset .yui-nav li:hover em { color: rgb(var(-swatch-menutxt-dark-color)); } #page-content .yui-navset .yui-nav .selected { margin-top: -0.5em; padding-top: 0.5em; margin-right: 0.0625rem; background-color: rgb(var(-swatch-primary)); -webkit-animation-iteration-count: 1; animation-iteration-count: 1; -webkit-animation-fill-mode: backwards; animation-fill-mode: backwards; -webkit-animation-play-state: running; animation-play-state: running; } #page-content .yui-navset .yui-nav .selected a em { transform: translateY(-0.25em); color: rgb(var(-black-monochrome)); } #page-content .yui-navset .yui-nav a, #page-content .yui-navset .yui-nav a:hover, #page-content .yui-navset .yui-nav a:active, #page-content .yui-navset .yui-nav a:focus-within { background: rgba(0, 0, 0, 0); font-family: var(-title-font); font-weight: 700; isolation: isolate; } #page-content .yui-navset .yui-nav a::before, #page-content .yui-navset .yui-nav a::after { content: " "; position: absolute; top: 0; left: 0; width: 100%; height: 100%; opacity: 1; pointer-events: none; } #page-content .yui-navset .yui-nav a:hover::before, #page-content .yui-navset .yui-nav a:focus::before, #page-content .yui-navset .yui-nav .selected a::before { -webkit-mask-position: center 0rem; mask-position: center 0rem; background-position: 100% 200vh; } #page-content .yui-navset .yui-nav a:hover::after, #page-content .yui-navset .yui-nav a:focus::after, #page-content .yui-navset .yui-nav .selected a::after { opacity: 0; -webkit-animation: fade 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); animation: fade 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); -webkit-animation-direction: backwards; animation-direction: backwards; -webkit-animation-iteration-count: 1; animation-iteration-count: 1; } #page-content :is(.yui-navset, .yui-navset-top, .yui-navset-bottom) .yui-content { background: rgb(var(-black-monochrome)); border: none; margin-top: 0; } #page-content table.wiki-content-table tr { border: none; } #page-content table.wiki-content-table th { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); color: rgb(var(-swatch-primary)); ; font-family: var(-title-font); font-weight: 700; text-transform: uppercase; padding-top: 0.4em; } #page-content table.wiki-content-table th, #page-content table.wiki-content-table td { border: solid 0.0625rem rgb(var(-swatch-primary)); } hr { border-color: rgb(var(-accentColor)); background-color: rgb(var(-accentColor)); } /*- TAB ANIMATION by Croquembouche - */ #page-content .yui-navset .yui-content>div { display: block; top: 0; overflow: hidden; transform-origin: 0 0; } #page-content .yui-navset .yui-content>div[style*="none"] { display: block; flex: 0; max-height: 0; padding: 0 0.5em; border-width: 0; /* The following transition affects the one that DISAPPEARS */ transition: padding 0s linear 0.5s, border-width 0s linear 0.5s, flex 0.5s cubic-bezier(.18, .51, .54, .9) 0s; -webkit-animation: tab-disappear 0.5s ease-in-out 0s 1 both; animation: tab-disappear 0.5s ease-in-out 0s 1 both; } #page-content .yui-navset .yui-content>div[style*="block"] { display: block; flex: 1; max-height: 9999rem; /* The following transition affects the one that APPEARS */ transition: padding 0s linear 0.5s, border-width 0s linear 0.5s, flex 0.5s cubic-bezier(.18, .51, .54, .9) 0.5s; -webkit-animation: tab-appear 0.5s ease-in-out 0.5s 1 both; animation: tab-appear 0.5s ease-in-out 0.5s 1 both; } @-webkit-keyframes tab-disappear { 0% { max-height: 9999rem; } 1% { max-height: 100vh; } 100% { max-height: 0; } } @keyframes tab-disappear { 0% { max-height: 9999rem; } 1% { max-height: 100vh; } 100% { max-height: 0; } } @-webkit-keyframes tab-appear { 0% { max-height: 0; } 99% { max-height: 100vh; } 100% { max-height: 9999rem; } } @keyframes tab-appear { 0% { max-height: 0; } 99% { max-height: 100vh; } 100% { max-height: 9999rem; } } /* fancy collapsible */ #page-content .collapsible-block-folded, #page-content .collapsible-block-unfolded-link { background: rgb(var(-black-monochrome)); transition: background 0.25s linear; width: -moz-fit-content; width: -webkit-fit-content; width: fit-content; overflow: hidden; margin: auto; box-sizing: border-box; } #page-content .collapsible-block-folded .collapsible-block-link::before { content: "▷ "; } #page-content .collapsible-block-unfolded .collapsible-block-link::before { content: "▽ "; } #page-content .collapsible-block-link { display: inline-block; padding: 0.5rem 1rem; text-decoration: none; text-align: center; color: rgb(var(-white-monochrome)); font-weight: 700; } #page-content .collapsible-block-link:hover { color: rgb(var(-black-monochrome)); } #page-content .collapsible-block-folded:hover, #page-content .collapsible-block-unfolded-link:hover { background: rgb(var(-swatch-primary)); } #page-content .collapsible-block-unfolded-link { box-shadow: 0rem -0.26rem 0rem 0rem rgb(var(-swatch-primary)); } #page-content .collapsible-block-folded, #page-content .collapsible-block-unfolded-link { margin-top: 0.625rem; margin-bottom: 0.625rem; } :is(div.image-block, div.scp-image-block) { border: solid 0.5rem rgb(var(-black-monochrome)); border-bottom: solid 0rem rgb(var(-black-monochrome)); box-shadow: 0rem 0.26rem 0rem 0rem rgb(var(-accentColor)); box-sizing: border-box; } :is(div.image-block, div.scp-image-block) :is(.image-caption, .scp-image-caption) { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border: solid 0.25rem rgb(var(-black-monochrome)); color: rgb(var(-pale-gray-monochrome)); font-size: 0.84rem; box-shadow: none; } a.footnoteref { padding: 0.05em; color: rgb(var(-swatch-primary)); -webkit-box-decoration-break: clone; box-decoration-break: clone; box-shadow: inset 0 0 0 0rem rgba(var(-swatch-primary), 1); transition: box-shadow 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), color 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), padding 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), margin 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); } a.footnoteref:hover { box-shadow: inset 0 -1.25em 0 0 rgba(var(-swatch-primary), 1); text-decoration: none; color: rgb(var(-black-monochrome)) } .footnotes-footer a[href*="javascript"]::before, .bibitems .bibitem::after, .footnotes-footer { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); } /* Tags */ .page-tags span { border-top: 0.0625rem solid rgb(var(-white-monochrome)); } .page-tags span a { padding: 0.25em; color: rgb(var(-white-monochrome)); -webkit-box-decoration-break: clone; box-decoration-break: clone; box-shadow: inset 0 -0.125rem 0 0rem rgba(var(-swatch-primary), 1); transition: box-shadow 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), color 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), padding 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1), margin 300ms cubic-bezier(0.4, 0.0, 0.2, 1); } .page-tags span a:hover { padding: 0.3em 0.25em 0.2em 0.25em; box-shadow: inset 0 -1.75em 0 0 rgba(var(-swatch-primary), 1); text-decoration: none; color: rgb(var(-black-monochrome)) } div#page-options-bottom-2>a, div#page-options-bottom>a { border-color: rgba(var(-swatch-primary-darkest), 1); background-color: rgba(var(-swatch-menubg-dark-color), 1); color: rgb(var(-white-monochrome)); border-radius: 0; } div#page-options-bottom-2>a:active, div#page-options-bottom-2>a:hover, div#page-options-bottom>a:active, div#page-options-bottom>a:hover { border-color: rgba(var(-swatch-menubg-dark-color), 1); background-color: rgba(var(-swatch-primary-darkest), 1); color: rgb(var(-black-monochrome)); border-radius: 0; } #who-rated-page-area>div>span[style*="color"] { color: rgb(var(-swatch-text-secondary-color)); } #footer { color: rgb(var(-black-monochrome)); } #license-area { color: rgb(var(-white-monochrome)); } input.text, textarea { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); color: rgb(var(-swatch-text-general)); border-color: rgb(var(-swatch-menubg-dark-color)); } #lock-info { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); color: rgb(var(-swatch-text-general)); border-color: rgb(var(-swatch-menubg-dark-color)); } /* Pop-Up Windows */ .owindow { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border-color: rgb(var(-swatch-primary)); } .owindow .modal-header { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); } .owindow .modal-body img { background-color: transparent; } .owindow .title { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); color: var(-swatch-primary); border-bottom: 0.0625rem solid rgb(var(-swatch-primary)); } .owindow .button-bar a { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border-color: rgb(var(-swatch-primary)); color: rgb(var(-white-monochrome)); } .owindow .button-bar a:hover { background-color: rgb(var(-swatch-primary)); } /* - Darkbox/Lightbox - */ .darkbox, .lightbox { border-left: solid 0.26rem rgb(var(-swatch-primary)); border-right: solid 0.26rem rgb(var(-swatch-primary)); padding: .4rem; margin-top: 0.75rem; margin-bottom: 0.75rem; } .darkbox { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); } .lightbox { background-color: rgb(var(-white-monochrome)); color: rgb(var(-black-monochrome)); } .lightbox h2, .lightbox h3, .lightbox h4, .lightbox h5, .lightbox h6 { color: rgb(var(-black-monochrome)); } /* Custom Assets by EstrellaYoshte */ .limit { margin-bottom: -1rem; } .anchor { position: -webkit-sticky; position: sticky; height: 0; top: 0; z-index: 9999; } .sidebox { background-color: rgb(var(-black-monochrome)); border-top: solid 0.125rem rgb(var(-swatch-primary)); padding: .14rem 1rem .14rem; margin-top: 0; margin-bottom: 0.5rem; width: calc((100vw - (var(-body-width-on-desktop) + 10rem))/2); max-height: calc(100vh - 18rem); position: absolute; top: 0; left: 103.5%; z-index: 5; overflow: auto; box-sizing: border-box; } .hovertip { color: rgb(var(-swatch-text-general)); } @media (max-width: 80.625rem) { .sidebox { width: auto; max-width: 50vw; color: rgba(0, 0, 0, 0); background-color: rgba(0, 0, 0, 0); box-shadow: 0 0 0 0 rgb(var(-swatch-primary)); border: none; right: calc(((100vw - 1em - var(-body-width-on-desktop)) / 2) * -1); left: initial; pointer-events: none; transition: max-width 0.2s ease-in-out 0.1s, color 0.2s ease-in-out 0.1s, box-shadow 0.5s ease-in-out 0.1s, background-color 0s ease-in-out 0s; overflow-x: hidden; overflow-y: hidden; scrollbar-width: thin; } .sidebox::-webkit-scrollbar { width: 0.5em; } .sidebox * { opacity: 0; transition: opacity 0.2s ease-in-out 0.1s; } .sidebox::before, .sidebox::after { content: " "; position: absolute; pointer-events: all; right: 0; } .sidebox::before { top: calc(50% - 0.75rem); width: 0; height: 0; border-top: 0.75rem solid transparent; border-bottom: 0.75rem solid transparent; border-right: 0.75rem solid rgb(var(-swatch-primary)); transition: border 0.1s ease-in-out 0.1s; z-index: 10; } .sidebox::after { top: 0; max-width: 0.75rem; width: 100%; height: 100%; box-shadow: 0.125rem 0 0 0 rgb(var(-swatch-primary)); max-height: calc(100vh - 18rem); background-color: rgb(var(-black-monochrome)); z-index: -1; transition: box-shadow 0.5s ease-in-out 0.1s, max-width 0.5s ease-in-out 0.1s, border-top-left-radius 0.5s ease-in-out 0.1s, border-bottom-left-radius 0.5s ease-in-out 0.1s; } .sidebox:hover, .sidebox:active { color: rgb(var(-swatch-text-general)); background-color: rgb(var(-black-monochrome)); pointer-events: all; overflow-y: scroll; transition: max-width 0.5s ease-in-out 0.2s, color 0.5s ease-in-out 0.2s, box-shadow 0.5s ease-in-out 0.1s, background-color 0s ease-in-out 0.6s, right 0.5s ease-in-out 0.1s; } .sidebox:hover *, .sidebox:active * { opacity: 1; transition: opacity 0.5s ease-in-out 0.2s; } .sidebox:hover::before, .sidebox:active::before { border-top: 0vw solid transparent; border-bottom: 0vw solid transparent; } .sidebox:hover::after, .sidebox:active::after { box-shadow: 0 -0.125rem 0 0 rgb(var(-swatch-primary)); right: 0; max-width: 100%; border-top-left-radius: 0rem; border-bottom-left-radius: 0rem; } } @media only screen and (max-width:56.25rem) { :root { -body-width-on-desktop: 100vw; -header-h1-font-size: calc(2rem + (2.5 - 2) * ((100vw - 18.750rem) / (60 - 18.750))); -header-h2-font-size: var(-base-font-size); } #header h1, #header h1 a, #header h1 a::before { top: 0.5rem; } #header h2, #header h2 a, #header h2 a::before { top: 0.35rem; } .anchor { top: calc(var(-topbar-height-on-mobile) + 0.75rem); } .sidebox, .sidebox:hover, .sidebox:active { right: calc(((100vw - (100% - 3rem))/2) * -1 + 1.5em); } .sidebox::before, .sidebox::after { content: " "; position: absolute; pointer-events: all; right: 0; } .blockquote, [class*="blockquote"], blockquote, div.blockquote { margin: 0; } } .page-source { color:#fff; background: var(-black-monochrome); } @media only screen and (min-width: 48.0625rem) { #search-top-box-form input[type="submit"], #search-top-box-form input[type="submit"]:focus, #search-top-box-form input[type="submit"]:hover { border-left: 0.0625rem solid rgba(var(-swatch-primary-darkest), 0); } #search-top-box-form input[type="submit"] { background: rgba(var(-swatch-primary-darkest), 0.5); } } }