Trên thực tế, con người chỉ có 5 loại màu tóc tự nhiên, trong đó phổ biến nhất là màu đen, chiếm khoảng 80% tổng dân số toàn cầu, tiếp đến là màu nâu, sau đó là màu vàng, màu bạc và màu đỏ .
Những người có mái tóc đỏ rất hiếm, họ chủ yếu là người người Celt ở Scotland và Ireland, và họ chỉ chiếm chưa đến 2% tổng dân số toàn cầu. Jonathan Rhys, một giáo sư về da liễu tại Đại học Edinburgh, Anh, cho rằng màu tóc này là một sự ngẫu nhiên của tiến hoá, không hề qua chọn lọc tự nhiên (mặc dù người ta đã tìm thấy hai người đàn ông Neaderthal cổ đại ở hai vùng cách xa nhau và ở hai thời kỳ khác nhau nhưng có cùng màu tóc này, chứng tỏ tóc đỏ chưa hẳn là ngẫu nhiên).
Ở người có mái tóc màu đỏ (và cả các động vật có màu lông đỏ), các tế bào hắc tố sản xuất sắc tố trong da của họ mang đột biến gen melanocorticoid receptor-1 (MC1R). Melanocortin receptor-1 nằm trên bề mặt tế bào. Và trong quá trình tiếp xúc với ánh nắng Mặt Trời, melanocortin sẽ kích hoạt thụ thể melanocortin-1, khiến các tế bào hắc tố sản xuất nhiều eumelanin hơn, dẫn đến da sẫm màu hơn và rám nắng, trong khi MC1R khiến cho những người có mái tóc đỏ bị đột biến gen và sẽ nhạy cảm hơn với tia cực tím. Tạp chí Ung thư Quốc tế đã báo cáo vào năm 2010 rằng những người tóc đỏ tự nhiên có nguy cơ mắc bệnh ung thư nguy hiểm cao gấp khoảng hai lần rưỡi so với những người có màu tóc khác.
Những người có mái tóc đỏ tự nhiên cũng theo đó mà có ngưỡng đau cơ bản cao hơn những người khác, điều này có nghĩa là họ ít sợ đau hơn, chịu được đau tốt hơn, đồng thời điều này cũng khiến cho họ nhạy cảm hơn với thuốc giảm đau opioid.
Gần đây, các nhà nghiên cứu tại Bệnh viện Đa khoa Massachusetts của Trường Y Harvard đã công bố một bài báo nghiên cứu có tựa đề: "Giảm tín hiệu MC4R làm thay đổi ngưỡng cảm thụ liên quan đến tóc đỏ" trên tạp chí Science Advances.
Nghiên cứu này đã tiết lộ cơ chế hoạt động của thụ thể melanocorticoid -1 (MC1R) và promelanocortin ( POMC) trong việc nâng cao ngưỡng chịu đau ở những người tóc đỏ, đồng thời cũng cho thấy rằng việc ức chế thụ thể melanocorticoid-4 (MC4R) có thể ức chế cơn đau và đề xuất một phương pháp mới để kiểm soát cơn đau của con người.
Để điều tra cơ chế đằng sau các ngưỡng đau khác nhau ở các cá thể sở hữu màu tóc đỏ ở người và lông đỏ ở động vật, các nhà nghiên cứu đã sử dụng một dòng chuột lông đỏ, giống như con người, chúng có lông đỏ do đột biến trong gen MC1R, và cũng có ngưỡng đau cao hơn thông thường.
Nhóm nghiên cứu phát hiện ra rằng đột biến gen MC1R ở chuột lông đỏ khiến các tế bào hắc tố của chúng tiết ra mức độ promelanocortin (POMC) thấp hơn, sau đó được phân tách thành các loại hormone khác nhau, bao gồm một loại hormone nhạy cảm với cơn đau và một loại hormone ngăn chặn cơn đau. Sự hiện diện của các hormone này duy trì sự cân bằng giữa các thụ thể opioid giảm đau và thụ thể melanocorticoid-4 (MC4R) giúp giảm đau.
Ở chuột lông đỏ, hai loại hormone này dường như chống lại nhau với số lượng thấp, nhưng ở người, cơ thể cũng tạo ra các yếu tố khác không liên quan đến melanocyte để kích hoạt các thụ thể opioid ngăn chặn cơn đau.
Nói chung, nghiên cứu này làm sáng tỏ cơ chế hoạt động của thụ thể melanocorticoid -1 (MC1R) và promelanocortin ( POMC) trong ngưỡng đau tăng cao ở những người tóc đỏ, và cũng gợi ý rằng việc ức chế hormone melanocorticoid Receptor-4 (MC4R) có thể ức chế cơn đau và đề xuất một phương pháp mới để kiểm soát cơn đau của con người.
Tham khảo: Science Advances; RD; ZME